Kiều Giang
Nguyệt Rằm Cho Em
Thân ta, “ở trọ dòng sông”
lỡ thương ai, vết son hồng ngủ quên
cũng đành duyên nghiệp nổi nênh
trăm năm chút nợ, hẹn đền cho nhau
Cõi đời bão tố – qua mau
con tim nay, chẳng bạc màu thời gian
còn đây nửa gánh địa đàng
môi người thăm thẳm màu son, ta chờ…
Nửa đời lệ úa hồn thơ
biết đâu trăng lạc bây giờ là đây
mây hồng còn chút thơ ngây
tình em,con nước dâng đầy bến sông
Yêu nhau xin giữ tấc lòng
gửi người đợi ánh nguyệt rằm đêm nay.
Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 31 tháng 7 năm 2014